Tuổi học trò , nhớ lắm những mùa mưa
Đường về học mình che chung mảnh áo
Anh khen em : Cô bé sao chu đáo
Em thẹn thùng chân bấm bước thêm nhanh
Mưa học trò , nhớ quá , phải không anh
Vết chân trâu đã bao lần mình vấp
Cây cầu trôi lênh đênh con nước ngập
Bè chuối thay xuồng ta chống qua sông
Mưa học trò . . . dẫu ướt áo vẫn mong
Cây mau lớn che mát đường đi học
Lúa mau vàng anh nhìn em gánh thóc
Qua mùa mưa , ta bỗng lớn lên nhiều
Mưa học trò , thương biết bao nhiêu
Mùa hạ ấy em trở thành cô giáo !
Trang giáo án ngỡ bao lần hư ảo
Mưa cuộc đời đầy kỷ niệm vời xa . . .
Mưa hôm nay , giữa phố đông người qua
Có cô bé che áo mưa cùng bạn
Nghe bàng hoàng cung đàn mưa dĩ vãng
Mưa học trò không mất . . . tại mình quên !
( Nguyễn Thị Đan Thanh )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét